Tôi có một hành trình của riêng mình...

Bước chân tôi đi chưa hề đơn độc vì quanh tôi có đôi vai anh, bàn tay em và ánh mắt của người...

Đường đi trăm ngàn nguy khó, hiểm nguy dâng tràn đây đó, xin mẹ dạy con 2 tiếng XIN VÂNG...

Trang

Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

[Giáng Sinh 2009] Một mùa yêu thương

Lại thêm một năm nữa, gia đình mình vẫn bên nhau, vẫn chụp hình cùng nhau, dự thánh lễ cùng nhau, mở quà cùng nhau và ăn mừng cùng nhau. Emmanuel, con mong gia đình mình sẽ mãi như lúc này đây, để càng đi xa, càng bay cao, con lại càng cần hơn nữa những khoảnh khắc bên gia đình mình.

22h, hành trình đêm Giáng Sinh bắt đầu. Bỏ lại sau lưng những phố đông người, những đèn màu nhộn nhịp, theo đoàn Fiat tiến về Bình Tân, để cùng giao lưu và dâng lễ đón Giáng Sinh với anh chị em công nhân xí nghiệp may xa quê.
FIAT - Công trình "emmanuel hand made"

FIAT- Bình Tân 22h30, Bỏ lại sau lưng đèn màu đô thị xa hoa....

FIAT

Chàng&Nàng và cây thông trường sinh....

....Những giải pháp để xứng đôi vừa lứa...
Lại là một sự sắp đặt thú vị, cho thánh lễ gặp lại tấm lòng của anh chị em J'rai, để lại hát những tiểu khúc thánh ca tiếng J'rai, được nghe về đồng bào J'rai.

3h sáng về nhà, nhà vẫn còn sáng đèn, có mẹ vẫn thức chờ con gái về, dẫu gì cũng lần đầu tiên con đi một mình khuya đến thế. Lòng chợt áy náy khôn tả, tự dặn lòng sẽ ko đi về nửa đêm như thế này nữa để mẹ phải lo (có đi thì đi tới sáng luôn ^^)

Và một lẽ đương nhiên là ko ngủ làm gì. Loay hoay tới sáng đi làm luôn, với một niềm tin tuyệt đối rằng chiều sẽ về sớm để ngủ vùi dập cho thật đã. Và phải chăng cuộc đời vẫn luôn thú vị với những cuộc sắp đặt, để tối Giáng Sinh ấy hoá ra lại chẳng được về sớm mà lại đi gặp gỡ một gã khù khờ mù mờ "kiến thức" Xmas. Gọi hắn là Gấu Bông, và cứ tưởng chừng như đó là không gian thiếu ánh sáng nhất SG này. Ta giật mình, lần đầu tiên ngày Giáng Sinh ta có một cuộc hẹn ko phải là gia đình. Chính vì cái sự quá ư là đặc biệt đó, ta muốn dành cho Gấu Bông một phần trong note này. Mà hình ảnh của hắn thì lúc nào cũng mờ nhoè nhoẹt nên ko thể upload được, đành tặng hắn một đoạn hơi bị dài của cái note này xem như bù lại vậy.

Tối đấy dẫu cố gắng lắm cũng ko nếm được cái vị Giáng Sinh ở đâu trong cuộc hẹn đó. Chả trách sao lòng ta nó ko có được Xmas, để sau 2 ngày mệt mỏi, ta hét lên với gã trước khi phóng xe đường ta, ta về. Rồi chưa hả cơn tức, gần nửa đêm ta lại gọi gã dậy, "nhồi sọ" gã thêm một mớ những kiến thức về.... Thuý Vy. ( mới được giải tội đêm qua mà đêm nay lòng con đã đầy áy náy rồi) Vậy mà hắn thật lạ, hắn ......... ngu ngơ, hắn lải nhải vu vơ và hắn........ cười, theo cái cách của riêng hắn. Ta cười, theo cái cách của riêng ta....

Vậy đấy, cái cười của hắn, khép lại một ngày Giáng Sinh....... trọn vẹn, chỉ mình ta biết. (Hắn ngủ một lèo đến 8h sáng hôm sau, và biến mất đến giờ, và vẫn "mù" Xmas) Gấu Bông ơi là Gấu Bông!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét