Tôi có một hành trình của riêng mình...

Bước chân tôi đi chưa hề đơn độc vì quanh tôi có đôi vai anh, bàn tay em và ánh mắt của người...

Đường đi trăm ngàn nguy khó, hiểm nguy dâng tràn đây đó, xin mẹ dạy con 2 tiếng XIN VÂNG...

Trang

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2009

[FIAT 27-28-29/8/09] Lucas Thuý Vy ký sự

Pleikly Gia Lai - Buôn Ma Thuột - Bình Phước
Ít hình ảnh, nhiều biến cố. Pleikly trời mát, ăn ngon, bình yên và văn hoá J'rai độc đáo. Buôn Ma Thuột đêm lất phất mưa, "rút chạy" khi đường loang loáng nước. Khuya lang thang khắp Bình Phước, nghỉ sát biên giới và về lại SG bình yên khi bình minh vừa lên.


PLEIKLY - GIA LAI
Nhà sàn Pleikly - Gia Lai

Nhà mồ cha Maco

Dâng lễ trong nhà thờ bằng gỗ (nhà sàn)

Chuẩn bị rời Pleikly

BUÔN MA THUỘT







Chia gạo, thực phẩm, bánh kẹo, lương khô. Chuẩn bị đem đến trại phong Ê đê và các em nhỏ ở mái ấm

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2009

[FIAT 26/8/09] Lucas ký sự - Đêm La Vang diệu kỳ

Hôm nay là một ngày rất dài, Fiat dậy từ rất sớm và nhóm Lucas chúng mình lại tâm tình bên nhau đến quá nửa đêm. Hành trình hôm nay là những đoạn đường đèo nối tiếp đèo, núi bên trái, núi bên phải và có lúc núi ở cả hai bên trái phải.

Lucas chúng mình tiếp tục "quán triệt" tư tưởng và hành động đúng theo tinh thần của "hội nghị" đêm 25. Và Lucas của ngày 26 chăm chỉ chụp hình, tích cực tạo dáng và "say sưa" tâm tình kể chuyện cho nhau nghe. Đó là những câu chuyện lượm lặt từ những góc nhỏ trong ngày, là chuyện về sự-mà-ai-cũng-biết-là-sự-gì đã diễn ra ở thánh địa La Vang đêm nay.
15h30, đoàn Fiat đổ bộ tại cứ điểm Huế. Lucas chúng mình ổn định hàng ngũ rất nhanh. Sự cố ngoài ý muôn với chiếc xe của đoàn đã cho Lucas chúng mình hơn 1 giờ để gặp gỡ anh Tám - chị Hằng. (đây là sự gặp gỡ tình cờ của Fiat "cô" Yến và Fiat Khang, làm cả nhóm Lucas say sưa hỏi thăm anh chị). Anh Tám - chị Hằng mù từ khi lên 5 do biến chứng của bệnh sởi và bệnh viêm não Nhật Bản.

Câu chuyện tình bắt đầu khi họ tìm ra nhau trong Hội người mù và gắn kết đời nhau từ giọng nói của nhau. Cũng nhiều người trong hội sắp xếp cho anh chị một cái đám cưới và anh chị tự xây dựng cho nhau một gia đình đầm ấm. Anh không có đạo, chị không có đạo và lẽ đương nhiên là bé trai cũng chưa có đạo. Nhưng họ biết Chúa! Chiều nào, bé cũng dẫn ba mẹ ra nhà thờ dạo mát. Họ ngồi trước thánh đường, bé trai chạy chơi quanh quẩn trong sân.

"Cứ vào nhà Chúa, còn việc Chúa, Chúa sẽ làm", cách này hay cách khác, Chúa sẽ sắp đặt cho cuộc đời của anh chị như Chúa đã làm với bao cuộc đời khác. Tội tin thế, Lucas chúng mình cũng tin thế!
được sự chấp thuận của trưởng trực Hoàng Vũ, Lucas chúng mình đã đại diện Fiat tặng em trai tập và bút viết
Lễ chiều bắt đầu cũng là lúc Lucas chúng mình theo đoàn Fiat ra La Vang. Chia tay vợ chồng anh chị, Fiat Khang và Fiat "cô" Yến chưa kịp nói một lời gì. Thôi, sẽ dâng lên cho Chúa, cho mẹ La Vang nhé!

Đoàn Fiat đến La Vang khi trời đã tối, tối đến nỗi Fiat chỉ có thể nhìn Fiat bằng trăm ngọn nến quanh bàn thờ. Nhưng đây lại là lúc Fiat nhận ra nhau rõ nhất. Thánh lễ diệu kỳ La Vang đêm nay sẽ mãi là một thước phim sống-để-đó-chết-mang-theo của Lucas chúng mình. Để khi đêm xuống, Lucas chúng mình kể cho nhau nghe từng góc quay của riêng bản thân mình.


Chị Hương tạ ơn Chúa diệu kỳ đã sắp đặt cho chị được đến với Mẹ La Vang, bởi lẽ việc xin cty nghỉ phép đã có lúc tưởng chừng như là không thể. Chị thành thật thú tội mình đã "hối lộ" một tháng kinh mân côi để có được chiếc vé dự vào thánh lễ La Vang đêm nay. Fiat Minh Hà chỉ còn biết thốt lên hai chữ "tuyệt vời" với những gì đã diễn ra.


Như mẹ Thèrese Caculta đã từng "xin các linh mục hãy cử hành thánh lễ này như là thánh lễ mở tay, như là thánh lễ duy nhất và như là thánh lễ cuối cùng". Fiat Sa đã từng hướng tâm hồn lên trong biết bao nhiêu là thành lễ đồng tế, nhưng đây là lần đầu tiên được sống một thánh lễ "duy nhất" và như là "độc nhất" này.


Đi vào chiều sâu tâm hồn, chạm vào những cánh cửa lòng đang mở, Fiat Trình nhận ra được đằng sau những khuôn mặt nói cười của Fiat mỗi ngày là những nỗi đau buồn, là những mặc cảm và những bất hạnh về cả tinh thần và thể xác. Minh chứng là những giọt nước mắt, nước mắt đồng cảm, hiệp thông và cả nước mắt của riêng mình.


"Nhìn thấy Mẹ là lòng đã nhẹ vơi đi những gánh nặng." Có Chúa hiện diện trong lòng, cuộc đời lại thêm sức sống, phải không Fiat Lan?
"Vì ở đâu có 2-3 người hợp lại, nhân danh thầy, thì có thầy ở đấy, giữa họ"
Đêm nay Chúa đã ở giữa chúng mình, không phải trong niềm tin, mà là sự hiện diện hữu hình. Rất rõ, rất gần và sáng rất mãnh liệt. Đến với Mẹ La Vang, Lucas chúng mình mang theo rất nhiều những câu hỏi không lời đáp, mang theo một danh sách dài những lời nguyện cầu. Nhưng giữa thánh lễ đó, tất cả chỉ còn muốn thốt lên một lời Tạ Ơn. Tạ Ơn Chúa đã cho chúng con ở nơi đây! Tạ Ơn Chúa, chúng con đã tìm thấy! Tạ Ơn Chúa không phải vì cuộc đời đã thôi hết những giông bão khổ đau, mà là vì chúng con đã được diễm phúc hơn bao người khi có Chúa trong cuộc đời và mỗi người chúng con đây đã được sắp đặt cho những thánh lễ diệu kỳ như đêm nay.

Tuy nhiên, không phải ai cũng được trọn vẹn tâm hồn trong thánh lễ này. Có một chút phân tâm của một Lucas chúng mình. Nhưng Lucas chúng mình tin rằng đó chỉ là một thoáng xao động trong tâm hồn mà thôi, còn cuộc đời rất dài kia có Chúa kề bên sẽ luôn được bình an.

Lucas chúng mình ơi!


Chẳng phải đến mới mẹ La Vang là ước mơ của riêng Fiat Lan. Chẳng phải có mỗi Fiat Hương phải "đấu tranh với đời" để có được cái giấy xin nghỉ phép. Chẳng phải có mỗi Fiat Minh Hà cảm nhận được sự tuyệt vời của thánh lễ, hay chỉ có Fiat Sa tin rằng thánh lễ đêm nay là duy nhất. Cũng chẳng phải có mỗi Fiat Thuý Vy hạnh phúc trong sự thiêng liêng của hồng ân Chúa ban. Chẳng phải chỉ có Fiat Khang tìm được chính mình khi đứng vào hàng ngũ Fiat. Chẳng phải chỉ có Fiat Trình nhận ra được cuộc đời quanh mình và cũng chẳng phải có mỗi Fiat Duy lúng túng, bối rối khi mở lòng nói lên tâm tình của mình. Chỉ là khi ngồi lại bên nhau, Lucas chúng mình chọn một góc để suy gẫm, lựa một ý để góp vào nhóm và nhường cho nhau được nói đó mà!
Lời nguyện hôm nay: Lạy Chúa, Lucas chúng con đã gần nhau hơn rồi đấy Chúa ơi! Chúng con hạnh phúc lắm với lời Chúa dành cho chúng con hôm nay. Xin Chúa ban bình an cho hành trình ngày mai, cho Lucass chúng con biết THẤY những góc cảnh đẹp để chụp hình kỷ niệm và biết NHẬN RA những mảnh đời nhỏ bé xung quanh chúng con, để chúng con biết mở lời chào và nói câu tạm biệt với những người như anh Tám - chị Hằng...
P.S Tạ ơn Chúa đã cho bé thư ký Thuý Vy một viên thuốc của bác sỹ Minh để "nó" viết cạn mực cây bút mà vẫn còn "sung"

P.S 2 - Fiat Thuý Vy cảm ơn các anh chị đã sẵn sàng họp nhóm thêm 1 lần nữa sau giờ nguyện để Thuý Vy được lên tiếng "xả" tâm sự của mình sau một ngày diệu kỳ này. Và cũng nhờ đó mà Fiat mình được nghe cô Yến kể chuyện Chúa sắp đặt đời cô ra sao.
(hơi cụt hứng tí khi Mr.Minh xen vào rao bán đặc sản Huế ak ak)

P.S 3 - hôm nay nhiều sự kiện quá, anh chị nào bổ sung thêm ko nhỉ?

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2009

[FIAT 25/8/09] Lucas ký sự - Ngày Bình Định

THỨ BA, NGÀY 25/08/2009
Lộ trình: Khánh Hoà (Nha Trang) > Phú Yên > Phù Mỹ (Bình Định)
Lucas chúng mình dậy từ rất sớm. Đúng theo "định hướng tư tưởng" đã được thông qua vào tối hôm trước, Lucas chúng mình rất nhiệt tình chụp hình để có thêm nhiều "tình thương mến thương" với nhau.
Chụp hình lưu niệm trước lúc rời nhà thờ Giuse Quân Trấn, Nha Trang

Rời Nha Trang, rời Khánh Hoà, Lucas chúng mình cùng đoàn Fiat tiến ra Bình Định. Hành trình hôm nay là những đoạn đường đèo nối dài. Một bên là bờ biển xanh cát trắng, một bên là núi đá dựng đứng. Giữa cảnh thiên nhiên trời đất giao hoà đó, các thành viên Lucas chúng mình đã hoà cả tâm hồn vào.............. giấc ngủ bình yên.
10h45', đoàn Fiat băng qua địa phận Quy Nhơn và 45' sau đó đến Gx.Nam Bình (Bình Định) Tưởng đâu hôm nay Lucas chúng mình cùng đoàn Fiat "đem màu xanh đến với các bạn giáo lý viên Nam Bình, nào đâu ở Nam Bình đã có sẵn màu xanh rồi" - lời Bố Uy phát biểu trong bữa trưa.


Đường vào giáo xứ Nam Bình là một trải nghiệm thật thú vị. Là một đường đê dài, là một đoạn lội qua đập nước nhỏ, tiếp tục lội qua một "con suối" (thôi thì cứ gọi nó là suối đi) để đến nhà thờ. Câu chuyện về nguồn gốc "con suối" với "cái đập nước" hình như là cũng thú vị lắm lắm. Bạn Trung (giáo lý viên Nam Bình) có kể cho Fiat Thuý Vy nghe nhưng thật là tội lỗi khi cô nàng Sài Gòn này cứ "hở" với "hả" vài lần rồi im như thóc mà nghe (chỉ nghe 1 cách "thuần tuý nghĩa đen", chứ ko hiểu cái gì hết T.T)

Nghe đâu là cái đập nước lấy tên cái chợ gần đấy (tên gì thì .... nghe không ra, hix), còn "con suối" có cát mịn đó là "đặc trưng" lịch sử của nơi này.

Nơi đây
thuộc nền văn hoá Sa Huỳnh (một trong 3 cái nơi văn minh cổ xưa của Việt Nam). Trước đây, cái chỗ mà Fiat đang ngồi ăn trưa với Gx.Nam Bình là biển. Phù sa bồi dần lên thành đất. Có thể nói so với toàn lãnh thổ Việt Nam, thì đất Gx.Nam Bình thuộc hàng "sanh sau đẻ muộn" nhờ phù sa các nơi đổ về. Ấy thế mà Gx.Nam Bình tự hào là nơi đầu tiên của miền Trung có Chúa về ở cùng (là nơi thứ 2 tại Việt Nam).
Cũng còn thêm một vài truyền thuyết khá thú vị, thế mà bạn Nam Bình này tranh luận với bạn Nam Bình kia, làm Fiat Thuý Vy không dám ghi ghi chép chép nữa.

Tới nơi là Lucas chụp hình ngay ^^

Trước bữa trưa, Lucas chúng mình cùng Fiat giao lưu với các bạn giáo lý viên. Sau bữa trưa, Lucas chúng mình lại cùng Fiat giao lưu với các bạn giáo lý viên trong vườn nhãn. Nhãn ở đây 9 năm rồi chưa ra trái.
Fiat "chị" Hà đang chống chọi nhất dương ch
Fiat Khang "đẹp trai" được má-kề-môi bạn gái Nam Bình

Fiat "sếp" Duy làm vịt-đe-đe-vịt-đẻ

Điểm danh thật nhanh, Lucas chúng mình lại chạy ra phía trước nhà thờ để làm một vài ảnh tình-thương-mến-thương. Bố Uy từ xa thấy chụp hình thì cũng "xí xọn" chạy vào chụp ké đấy nhé.

Rời giáo xứ Nam Bình, Lucas lại thẳng tiến đến điểm nghỉ đêm tại Phù Mỹ. Đây cũng là nơi dâng lễ đầu tiên của cuộc hành hương La Vang này.

Tranh thủ lúc mọi người đang tắm rửa, Fiat "cô" Yến cùng Bố Uy và các anh chị trong đoàn tặng xe lăn cho bà con ở đây.


Đêm xuống, Fiat Sa đại diện Lucas chúng mình dâng lời cầu nguyện cho cả đoàn Fiat. Tạ ơn Chúa một ngày dài đã qua!

Hành trình hôm nay: tiến thêm được 230km. Vậy là đã cách SG 680km rồi đấy!

Lời nguyện hôm nay:
(anh chị bổ sung giúp em đoạn này với)

[FIAT 24/8/09] Lucas ký sự - Một vài con số

THỨ HAI, NGÀY 24/08/2009

Lộ trình: Sài Gòn > Cam Ranh > Nha Trang
9 - là số thành viên nhóm Lucas chúng mình: Fiat "cô" Yến, Fiat "chị" Hà, Fiat "sếp" Duy, Fiat Sa, Fiat Hương, Fiat Vy và Fiat Khang, Fiat Trình.

8 - là số thành viên còn lại của nhóm khi Fiat "cập bến" Cam Ranh: Fiat "sếp" Duy đã được điều động đi làm "công tác tối mật" cho đoàn. Theo đúng tinh thần của "huấn luyện" mà Bố Uy đã dặn trước lúc lên đường, Fiat "chị" Hà dẫn đầu nhóm Lucas chúng mình trong suốt ngày dài.

7 - là số món ăn cho bữa trưa tại gia đình anh Fiat Hoàng Vũ. Quả đúng là "làm không bao nhiêu mà ăn lại quá nhiều", chưa phải làm gì mà đã được gia đình anh Vũ chiêu đãi những toàn "sơn hào hải vị": đà điểu nướng lá lốt, cơm gà, gà kho gừng, cá-gì-đó-kho, rau muống trộn xoài, mực xào (xào kỹ quá nên chưa thấy đâu), chuối tráng miệng.
Không phải chỉ miam miam đâu nhé. Lucas chúng mình cũng cùng Fiat tặng tập vở cho các em nhỏ nữa đấy.

6 - là số "nữ tú" của Lucas chúng mình, là "linh hồn" và là "cảm hứng" cho các hoạt động của nhóm.

3 - là số "nam thanh" vừa hiếm vừa rất quý của Lucas chúng mình, là niềm tự hào (vì các bạn quá ... đẹp trai), là chỗ dựa về tinh thần và ... vật chất cho các bạn nữ ^^

và.....

1.... tràng pháo tay clap clap clap clap cho Lucas của mình. Từ lúc khởi hành đến nay, Lucas luôn "đi đâu cũng có nhau", điểm danh đúng - đủ - đầu tiên. Clap clap clap clap...

---

6h45 đoàn Fiat khởi hành

15h00 Lucas chúng mình cùng đoàn Fiat đến Gx.Nghĩa Phú, gặp gỡ Lm.Thomas Trần Văn Hiệu và tặng 2 chiếc xe lăn đầu tiên.
Fiat Khang và Fiat Hương đang giúp cụ bà ra tượng đài Đức Mẹ để cùng Fiat cầu nguyện.

21h45 Lucas chúng mình họp nhóm lần đầu tiên. Thật là vui vì cả nhóm đã chia sẻ rất chân tình những góp ý "định hướng tư tưởng" cho Lucas ngày mai. Cảm ơn thật nhiều tinh thần xây dựng của.......... "tụi mình"! (nãy giờ tự khen hoài, thật là ngại quá nhưng biết nói gì khác "công lý và sự thật" bây giờ nhỉ? ^^)

----
450 km... chặng đường đầu tiên, ngày đầu tiên... thật hãy còn nhẹ nhàng và bình yên, Lucas nhỉ?

Lời nguyện hôm nay: Chúa ơi, tất cả chỉ mới là ngày đầu tiên. Đã thấy một số điều gì đó không ổn, không suôn sẻ nhưng chúng con vẫn bình yên. Ngày mai sẽ là một ngày dài, và hành trình vẫn còn rất dài. Chúng con xin phó thác, Chúa dẫn đường chúng con đi Chúa ơi!

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2009

[FIAT 9-10/08/2009] Hành trình đến với Bến Sắn - Bình Dương

Thứ 7 và CN - 9-10/08/2009

Phóng sự bằng hình vì chẳng câu chữ nào diễn tả nổi cái sự kiện này...

LÊN ĐƯỜNG


Chuẩn bị lên đường. Bố Uy chỉ đạo lộ trình tác chiến, anh Minh dẫn đầu và chú Chinh "bọc hậu"

Em Vy và chiếc Fusin tải 200 cuốn tập lên đường thẳng tiến Bến Sắn, Bình Dương


SINH HOẠT BUỔI TỐI


19h30 vừa tới nơi là ra chơi với các em ngay. Các em đã đợi từ 18h... Chơi đến tận 21h30 vẫn chưa thoả sức các em. Chỉ tội cho "cô chú" đã già quá rồi...

Nỗi khổ của những người cao.... tuổi

Nhìn hình này, có làm cả bài TLV miêu tả chắc cũng ko ai hiểu chuyện gì đang xảy ra
Phút chia tay....
Lết về nhà tìm đồ ăn....

@ chú Chinh, muốn gì thì ra đằng trước mà chụp, người mẫu đẹp thế mà cứ lén chụp phía sau


Ngẫm lời Bố Uy nói đúng, làm thì ít mà ăn quá nhiều! 3 trái trứng cút và 2 con tôm...

Đêm nay trăng tròn, có tiếng dế, tiếng chó tru, tiếng thở đều bên phòng nam, tiếng giường cót két và cả tiếng H.Anh nhát ma nữa...


SÁNG CN


Chuẩn bị
Chuẩn bị tập vở, bàn chải và bút viết



Tặng quà và chơi với các em
Tập trung thiếu nhi

"Giao lưu" tí nè....
ANh Duy lúc nào cũng được các em bé ưu ái...

Chia tay một lần nữa....


Thăm gia đình
Bác trai là y tá, bác gái là bệnh nhân. Hai bác gặp nhau rồi bén duyên bén rễ với Bến Sắn. Con trai lớn đi làm xa, con trai nhỏ mới đậu cao đẳng năm nay.
Thứ năm tuần thánh nhiều năm trước, trước hàng ngàn người, bác gái đã thực hiện nghi thức rửa chân cho bác trai. Chúc hai bác tiếp tục......... rửa chân cho nhau suốt cuộc đời này!
ông Cửu, luôn cười và tự hào kể về cuộc đời mình. Ông sinh năm 1938 và đến Bến Sắn năm 21t. Đến nay đã được 50 năm 2 tháng.
Ông té xe đạp năm 2003, và phải đoạn 1 chân từ lúc đó. Luôn cười, nói tiếng Hoa và rất dí dỏm... Đời ông đầy sóng gió mà sao lòng ông luôn bình an!

ẢNH BÊN LỀ


Ông chở cháu đi chơi!


---
"Bệnh phong là bệnh khó lây và dễ chữa"

Hành trình tìm yêu thương vẫn còn dài. Có lẽ, đã nhích thêm 1 bước đến với "yêu thương" của đời mình... bắt đầu thấy, gần hơn rồi đấy, "ấy" ơi....